Edit: Tiêu
Beta: Tuyết
Thời tiết tháng năm, bảo là lạnh nhưng đã ấm lên, những cô gái trên đường cũng hứng khởi đi giày cao gót, diện áo ngắn tay. Khoảng thời gian này, tiệm hoa không còn bề bộn nhiều việc nữa. Trác Kiệt rầu rĩ ngồi trong quán, cậu ngây ngốc nhìn ra bên ngoài.
Triệu Hải Dương xin nghỉ hai ngày, nói là có chuyện quan trọng muốn làm, hắn cũng không nói nguyên nhân, Trác Kiệt cũng không hỏi, ban nãy Triệu Hải Dương gửi tin nhắn, nói là lần trở về này,Trác Kiệt đóng cửa tiệm sớm một chút, hắn muốn mời cậu ăn cơm.
Nghe trong điện thoại, giọng nói của Triệu Hải Dương mang theo sự vui sướng và phấn khởi, xem ra thật sự là chuyện tốt rồi!
Để Triệu Hải Dương an bài tất cả đi!
Lúc đến khách sạn, cả hai ngồi ở một góc yên tĩnh, Triệu Hải Dương mới ngượng ngùng lên tiếng,
“Tiệu Kiệt, quen em lâu như vậy, đây là lần đầu tiên mời em ăn cơm.”
Trác Kiệt nhếch miệng cười: “Đây là, không phải muốn hối lộ ông chủ chứ, nhưng mà cũng vô ích thôi, vẫn trừ tiền lương.”
“Ha ha, tuỳ em đấy! Anh cam tâm tình nguyên để em bóc lột.” Triệu Hải Dương nở nụ cười, nói.
“Sao hôm nay lại cao hứng thế, còn muốn mời người ta ăn cơm.” Trác Kiệt nhịn đã lâu, mới buông đôi đũa xuống.
“Đương nhiên là có chuyện vui, nhưng mà, tạm thời giữ bí mật.”
“Thần bí vậy, vẫn muốn giấu em hả?” Trác Kiệt giả bộ tức giận rồi nói.
Triệu Hải Dương thấy Trác Kiệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-nho-va-anh-nhan-vien-trang-tri/2464324/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.