Chuyện là bạn Hiểu Lan Yên từ khi được Vương tổng thổ lộ tình cảm tới hay đã gần một tháng, cuộc sống vợ chồng dần dần đi vào "nề nếp", thậm chí Vương Hàn còn hết sức mạnh mẽ, gần như đêm nào cũng đem cô khẳng định chủ quyền. Thế nhưng vấn đề là Hiểu Lan Yên chẳng những không mạnh dạn thêm chút nào, mà thậm chí còn nhút nhát hơn cả ngày trước. Đáng nói là, lại còn rất hay tránh mặt hắn nữa, thử hỏi Vương Hàn làm sao lại không tức tối.
Buổi sáng ngủ dậy thì luôn là khoảng giường trống trơn, con nhóc bên cạnh đã biến mất không còn dấu vết. Hiểu Lan Yên cũng đâu có muốn vậy, cô phải dậy từ sáng sớm lấy cớ đi chạy bộ rồi tới trường luôn quả thực cũng vất vả chết đi được. Nhưng vì không còn cách nào khác, mỗi lần đối diện với Vương Hàn, cô cảm thấy như mình đang... mơ ấy! Chính vì sợ rằng giấc mơ này sẽ tan biến, nên đành chỉ biết tránh mặt hắn mà thôi.
Vương Hàn đương nhiên không hiểu được tâm tư của cô trong việc này. Lâu dài biến thành vô cùng bức bối, có một lần ngồi vào bàn ăn, cô đơn thưởng thức bữa sáng, liền đem chuyện này hỏi bác gái Trần:
- Bác Trần, bác có thấy dạo này vợ cháu rất kì lạ không? Cô ấy có vấn đề gì khó nói sao?
Bác Trần nghe xong chỉ tủm tỉm cười, nhẹ đáp:
- Tôi thấy cô chủ vẫn như vậy mà, cậu lo lắng điều gì?
Vương Hàn nhíu nhíu mi tâm:
- Rất hay tránh mặt cháu, cứ như là sợ bị ăn thịt.
Bác gái cố gắng nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-kho-tinh/1532104/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.