Chuyện Ngôn Chính Phàm lên tiếng từ chối hôn sự với Đỗ Hiểu Tranh đã đến tai Ngôn Thường Luân. Ngay lập tức, ông gọi điện đến cho anh. Vẫn như mọi ngày, Sở Hạ mang thức ăn đặt trước phòng của Ngôn Chính Phàm. Thế nhưng hôm nay, ngay khi cô vừa đến đã thấy anh vội vàng khoác áo bước xuống lầu, sau đó lái xe rời đi.
- "Chú ấy làm gì mà vội vã đến mức không ăn sáng thế?"
Đến nơi đã thấy Ngôn Thường Luân ngồi đợi sẵn, bên cạnh là Đỗ Hiểu Tranh khiến anh khẽ nhíu mày lại. Tốt thôi, dù sao cũng cần phải nói rõ mọi chuyện.
Ngôn Thường Luân nhìn sắc mặt có chút tái nhợt của con trai, trầm giọng nói:
- "Chính Phàm, con là đang trừng phạt chuyện cha đã ngăn cản con đến với Diệp Sở Chi."
Nghe ông hỏi, Ngôn Chính Phàm chỉ biết nhếch môi cười đáp:
- "Đến bây giờ cha mới nhận ra sao? Từ trước đến nay, cha chưa từng thay đổi. Mọi thứ liên quan đến cuộc sống của con đều phải qua tay cha, cho đến chuyện tình cảm cũng vậy."
Ngôn Thường Luân vẻ mặt cảm thấy có lỗi, sau đó quay sang nhìn Đỗ Hiểu Tranh, một lúc sau lên tiếng:
- "Nhưng con phải nghĩ đến cảm xúc của Hiểu Tranh, con bé đã chờ con tận năm năm rồi. Ít ra, con cũng nên cho con bé một danh phận."
Hiểu Tranh ngồi bên cạnh lập tức lên tiếng:
- "Anh không đồng ý kết hôn với em cũng không sao. Nhưng...anh có thể cho em một đứa con, có được không?"
Rầm...
Những lời cầu xin của Đỗ Hiểu Tranh thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-cua-rieng-em/425628/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.