Sáng hôm sau, Sở Hạ khẽ vươn vai tỉnh dậy. Cô hoàn toàn không nhớ những gì đã xảy ra vào ngày hôm qua. Chính vì sự hồn nhiên này của cô đã khiến Ngôn Chính Phàm năm lần bảy lượt vào phòng tắm. Chưa bao giờ anh tắm nhiều lần trong ngày đến thế.
Cô chậm rãi bước từng bước xuống lầu. Vừa nhìn thấy cô, Tiểu Lan đã lên tiếng:
- "Sở Hạ, em có biết hôm qua thiếu gia khó khăn lắm mới tìm được rồi đưa em trở về không?"
Thực sự hôm qua, ngay khi nghe được cuộc trò chuyện của anh với Tạ Diệu Linh rằng cô đang ở Terra Blues khiến Tiểu Lan vô cùng lo lắng. Nhỡ không may một cô gái đang tuổi mới lớn chưa trải nhiều sự đời đến nơi phức tạp đó sẽ gặp chuyện. May thay, Terra Blues nằm trong vòng kiểm soát của Ngôn Chính Phàm cho nên mọi việc mới được suông sẻ như thế.
Sở Hạ cúi đầu, cảm thấy có lỗi. Dừng một lát, Tiểu Lan lại tiếp:
- "Thiếu gia lo lắng cho em đến mức bây giờ đã ngã bệnh rồi đấy."
- "Cái...cái gì? Chú...chú Phàm ngã bệnh rồi sao?"
Ngay lập tức, Sở Hạ chạy lên trên lầu, sau đó đi về phía phòng của anh mà mở cửa xông vào. Hiện tại, anh đang nằm im trên giường. Hai mắt nhắm nghiền đầy mệt mỏi. Sở Hạ ngồi xuống bên cạnh khẽ đặt tay lên trán anh. Quả thực là rất nóng. Có lẽ anh đã bị sốt, hơn nữa là gần 39 độ.
- "Chú Phàm, cháu sai rồi. Sau này cháu sẽ không tự ý bỏ nhà đi đâu."
Sở Hạ gục đầu khóc nức nở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-cua-rieng-em/425627/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.