“Trần gia?Không lẽ đây là nhà nội của Điền Điền”
“Phải,lúc đầu mẹ không muốn gả Điền Điền cho con nhưng mà,Trần gia mà biết thì mẹ con ta sẽ nguy hiểm.Nhất là bà nội kế của Điền Điền”
Mẹ Điền Điền nghi ngờ rằng chính Trần phu nhân đã gây cái chết của chồng bà,chứ không thể nào gây tại bất ngờ hơn nữa là suốt 18 năm liền vẫn chưa tìm thấy xác của cha Điền Điền.Bà mong rằng,cha Điền Điền còn sống mà vẫn ở nơi nào đó,mãi đến khi trời tối Điền Điền mới về đến nhà không phải cái dinh thự bự chảng mà căn hộ chung cư ở đó.Mà cũng gần nơi trường đại học của cô và cũng gần nơi mà mẹ cô làm việc,nên cũng tiện mà cô trở về thì mặt bị sưng đỏ một bên rất giống như ai đó bị đánh.Mẹ Điền Điền hoảng hốt khi nhìn con gái bị đánh “Con gái tôi bị sao vậy,ai dám đánh con”,Điền Điền gạt tay mẹ cô ra mà nói “Con không sao,chỉ là bị ngã thôi” xong cô lao thẳng vào nhà tắm mà mẹ Điền Điền cảm thấy bất an nhưng không biết cô đang xảy ra chuyện gì rõ ràng là bị đánh.Tại phòng tắm,Điền Điền xử lý vết thương không phải ở mặt,mà là ở sau lưng có những vết đánh từ gậy thậm chí còn bị chảy máu rất nhiều,mà ở phần lưng rất khó mà băng bó nữa lúc này có tiếng gõ cửa.Cô vội vàng quấn khăn tắm quanh mình và lau vết máu dưới sàn nhà,cô liền mở cửa hóa ra là Trạch Kỳ “Thì ra là chú,vậy mà tôi tưởng mẹ tôi và bà ngoại” cô định đóng cửa lại nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-chinh-la-chong-toi/232862/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.