Quân Hạo nằm trên ghế sofa dài trong quán bar, đôi mắt nhắm hờ gương mặt trông chẳng giống anh thường ngày. Triệu Yên đứng nhìn anh từ trên xuống, cô cũng không biết phải diễn tả tình cảnh hiện tại như thế nào.
Quân Hạo vì cô mà trở thành như vậy, nhưng cô cũng không thể vì anh trở thành như vậy mà làm điều mình không thích.
Yêu là yêu, không yêu chính là không yêu!
“Quân Hạo cậu đang làm gì vậy?” - Triệu Yên cất giọng.
Nghe vậy anh nheo nheo mắt nhìn về phía cô, không biết có phải do tác dụng của rượu hay không hay anh bị ảo giác, Triệu Yên đang đứng trước mặt anh.
Quân Hạo cho là mình bị ảo giác, cô chắc là hiện tại đang hạnh phúc bên người đàn ông kia. Anh cười nhạt, hạnh phúc là tốt rồi, đỡ hơn là anh thấy cô khóc lóc đau khổ.
“Quân Hạo cậu đứng lên đi, tôi đưa cậu về.”
Cánh tay của anh bị lôi kéo, anh để mặc. Triệu Yên nhét anh vào trong xe nhờ sự giúp đỡ của nhân viên phục vụ. Quân Hạo bây giờ chỉ còn là cái xác, linh hồn của anh chẳng biết là bay đi đâu rồi.
Anh không biết yêu một người lại khó khăn như thế, nếu biết trước anh chắc chắn sẽ không yêu!
Đỡ được người thiếu niên lên phòng cô mệt bở hơi tai, nhìn anh say rượu những lời vừa định nói ra cũng nuốt vào trong. Nói chuyện với kẻ say rượu chi bằng không nói sẽ đỡ mất thời gian hơn.
“Cậu ngủ đi, khi nào tỉnh thì gọi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-bao-nuoi-muon-bao-han-toi-/3375641/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.