Triệu Yên không ở nhà được nữa, cô thay đồ lên trường. Dù gì cũng sắp tốt nghiệp, không có gì để làm nhưng đỡ hơn là ở nhà buồn chán.
Lên trường ít nhất cũng có thể tiếp xúc với người, giải tỏa được áp lực khá tốt!
"Cô Triệu?" - Giọng thiếu niên í ới.
Ngoài Quân Hạo ra chắc không ai gọi cô như thế. Triệu Yên cong môi, giữ nụ cười thương mại trên môi khi đối diện với người khác.
"Quân Hạo, hôm nay em cũng có tiết sớm hả?" - Cô cười hỏi.
"Không ạ, em lên trường chơi bóng thôi. Cô Triệu đã ăn sáng chưa?"
"Vẫn chưa, đi ăn chung không? Cô mời."
"Được ạ."
Vậy là một nam một nữ xuống canteen. Quân Hạo vui vẻ đi theo sau cô, có lẽ Triệu Yên không biết người khiến anh ta cười vui vẻ như vậy đi tò te theo sau chỉ duy nhất một mình cô.
Anh cũng không cần cô biết, anh tin nếu mình chân thành thích đối phương cũng sẽ có một ngày đối phương nhận ra điểm tốt của mình...
Quân Hạo và Triệu Yên cùng nhau ăn sáng, không khí vui vẻ, hầu như anh luôn có chuyện để nói với cô.
"Cô Triệu cuối tuần sau cô có rảnh không?" - Anh cười cười, thật ra trong lòng rất sợ cô từ chối.
"Ô, có chuyện gì vậy?"
"Ngày đó em thi đấu... Cô đến ủng hộ chứ ạ?"
Triệu Yên tròn mắt, sau đó là cực kỳ hào hứng gật đầu: "Được chứ, nhưng mà em cho cô vé nha?"
"Dĩ nhiên rồi, cô thật sự sẽ đến ủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-bao-nuoi-muon-bao-han-toi-/3361770/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.