Đêm đó chỉ có một mình Lục Dương ngủ ngon, còn cô gần như là thức trắng cả đêm. Hắn dính người lắm, ôm cô giống như thiếu hơi. 
Sáng ra mừng lắm mới tiễn được hắn đi làm. Lâm Vỹ đến tìm cô ngay sau đó, bọn họ có hẹn từ trước không? Sao mà người này vừa đi là người kia đến như vậy? 
"Anh nói cái gì, rõ ràng lúc đầu anh đâu có nói là có hợp đồng gì đâu." - Triệu Yên trợn mắt há mồm. 
Rõ ràng ngày đó Lâm Vỹ dẫn cô về ngôi nhà này chưa từng nói qua bất cứ hợp đồng ràng buộc nào, bây giờ lòi đâu ra hợp đồng vậy? 
Anh ta nói trong hợp đồng giao dịch có một điều khoản, đó là bên B tức là Triệu Yên không có quyền kết thúc hợp đồng chỉ có bên A tức là Lục Dương mới có quyền yêu cầu chấm dứt hợp đồng bất cứ lúc nào. 
"Cô Triệu, chúng ta đều là người lớn. Tiên sinh cung phụng cho cô năm năm, đâu phải chỉ bằng mấy lời nói miệng, như vậy há chẳng phải loạn cả lên?" - Lâm Vỹ viện cớ nói hưu nói vượn. 
Thật ra làm gì có bản hợp đồng nào, anh đã suy nghĩ cả đêm và bịa ra chuyện này. Ai biết vị "tổ tông" kia bị cái gì, hắn ta nhắn cho anh một tin nhắn, nói rằng nếu như Triệu Yên rời khỏi hắn thì anh cũng cuốn gói luôn đi. 
Chẳng lẽ là gặp tiếng sét ái tình? Rõ ràng năm năm nay hắn có đoái hoài gì tới phụ nữ, anh còn tưởng Lục Dương bị "cái kia" 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chu-bao-nuoi-muon-bao-han-toi-/3361764/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.