🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dụ Trừng không có đợi đến khi bác sĩ Dương tan họp, cậu đã đi về trước.

Nếu như ở lại gặp anh, cậu sẽ không nhịn được mà chất vấn anh chuyện cậu vừa nghe được là như thế nào, nhưng anh trả lời như thế nào cậu sẽ hài lòng.

Cậu biết nếu muốn giải thích sẽ có rất nhiều lý do như người yêu cũ, đã không còn liên quan tới nhau, cậu ta bị bệnh nan y, đang cận kề cái chết, anh là bác sĩ chữa trị ....

Nhiều lý do như vậy bác sĩ Dương sẽ không phạm lỗi gì với cậu hết. Thế nhưng vì sao cậu không dám gặp anh, cùng anh đối chất?

Cậu hận chính mình tại sao lại mềm yếu như vậy?

Buổi tối bác sĩ Dương gọi về, cậu thật sự không muốn nhận, cậu có một cảm giác sợ hãi cùng tâm tư rối rắm. Nhưng vì điện thoại cứ reo mãi, cậu đành bắt máy.



"Vừa nãy sao em không nhận điện thoại?"

Thanh âm của anh nghe qua không có gì bất thường, Dụ Trừng thở phào nhẹ nhõm:" Em không để ý... "

Anh " Um! " một tiếng, dừng một chút, nói: "Lú trưa anh bận, nên không trở về kịp gặp em".

Không chờ anh nói tiếp Dụ Trừng đã gật đầu liên tục : "Anh không cần để ý, công việc của anh quan trọng hơn, ngược lại em cũng không có việc gì, anh đừng lo".

Khi nghe anh nói vậy, cậu muốn suy nghĩ vì anh, vì anh mà thể hiện mình thật bao dung, thông cảm. Nhưng thật sự cậu rất để tâm, cậu không bao dung, cậu cảm thấy mình oan ức. Cậu ở nhà chờ anh,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chong-lon-tuoi/614493/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.