" Ừm..." Từ trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ, Dụ Trừng ngẩng lên đầu, chặt chẽ tóm chặt vạt áo anh, nhếch miệng cùng anh hôn môi.
Cảm giác cơ thể từng cơn ngứa ngáy, da đầu một trận ngứa ngáy, huyết mạch cơ thể sôi trào, chỉ là vài lần môi lưỡi dây dưa, cảm giác mãnh liệt không thể khắc chế, theo xâm nhập của của anh mà sôi trào ham muốn.
Dụ Trừng hai tay vòng lấy eo anh, phần dưới cơ thể hai người kề sát nhau, càng lúc càng có nhiều biến hóa rõ ràng, cảm giác miệng đắng lưỡi khô, cậu không tự chủ được uốn éo thân dưới của mình vào hạ thể của anh.
Anh thở dốc một tiếng, hai tay nâng cái mông của cậu, ôm cậu đặt trên bàn làm việc, Dụ Trừng ngẩng đầu lên nhìn anh, khóe mắt có chút ướt át ửng hồng, khẽ mím môi lên đôi môi sưng tấy của mình, nhìn rất gợi dục người đối diện.
Anh lấy ngón tay kìm bờ môi cậu, âm thanh khàn khàn đến khiến lòng người nhảy loạn: "Nơi này là phòng làm việc của anh, chúng ta có thể làm được không? "
Anh nói lời ám muội, làm cậu có chút thẹn thùng mà ngượng ngùng, nhưng lại rất không thể khắc chế tình dục lúc này, sắc mặt cậu đỏ đến mức sắp tích huyết: "Kia, cái kia... Có thể hay không kéo lên rèm cửa sổ lại rồi làm... ?"
Sau khi nói lời này cậu mắt cũng không dám nhìn anh, cuối đầu lộ ra chiếc gáy đỏ hồng. Khiến anh rất muốn liếm lên, không suy nghĩ bác sĩ Dương liền khom xuống mút sau gáy cậu để lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-chong-lon-tuoi/614490/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.