Nghe Thẩm Dục An nói như vậy, Tô Manh lúc đầu vẫn chưa hiểu anh đang nói gì, còn băn khoăn: “Công ty bị kiểm tra thuế, có phải người tốt nào đó đã tố giác Ti Trí Tuấn rồi không? Nếu như vậy thì người tốt bụng đó đúng là đã giúp tôi một việc rất lớn”
Nghe thấy câu nói đó, Thẩm Dục An liền lặng lẽ tắt radio đi, không nói gì nữa và chăm chú lái xe.
Tô Manh nhận thấy Thẩm Dục An bỗng có những biểu hiện không vui, lúc đầu cô cũng không hiểu nguyên nhân †ại sao, nhưng khi nghĩ đến hành động mở radio của Thẩm Dục An lúc nãy, cô chợt bừng tỉnh: “Chủ tịch Thẩm, người tố cáo Triệu Trí Tuấn là anh sao?”
Thẩm Dục An cảm thấy người phụ nữ này đúng là chậm hiểu, sau đó anh gật đầu thừa nhận việc đó là do anh làm.
Tô Manh cảm thấy hết sức bất ngờ, nếu nói lòng cô không có chút cảm động nào thì đúng là giả.
Việc Triệu Trí Tuấn quấy rối cô thời gian này thực sự làm cô rất tức giận, đặc biệt là việc định cưỡng bức cô đêm hôm trước càng làm cho cô căm hận Triệu Trí Tuấn hơn.
Chỉ vì thời gian này là giai đoạn cấp bách phải thiết kế trang phục mùa đông cho công ty, tiến độ làm việc rất dày đặc, cộng thêm chuyện thân thế của Tiểu Khải, nên cô không có tâm sức đâu để đi đối phó với Triệu Trí Tuấn điên rồ đó.
Cho dù Thẩm Dục An xuất phát từ lí do gì mà cố tình giúp đỡ cô làm cho Triệu Trí Tuấn tạm thời không còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-ty-phu-va-quy-tu-thien-tai/1791804/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.