Tô Manh tưởng sau khi chuyển nhà, chặn số của Triệu Trí Tuấn thì có thể hoàn toàn thoát khỏi hắn ta.
Nhưng rốt cuộc cô đã đánh giá thấp trình độ mặt dày của Triệu Trí Tuấn.
Lúc trưa tan tầm, Tô Manh gặp được mẹ ruột của mình trong công ty.
Cô có chút ngoài ý muốn đón tiếp: “Mẹ, sao mẹ lại tới đây?”
Triệu Trí Tuấn đứng bên cạnh Hồ Dương vẫy vẫy tay với Tô Manh: “Manh Manh”
Hồ Dương liếc mắt nhìn Tô Manh. Mặc dù ôm một bụng tức nhưng dù sao cũng coi trọng thể diện nên bà ta không gây khó dễ cho Tô Manh trong công ty, bèn đi thẳng ra bên ngoài: “Đi thôi”
Tô Manh phát hiện hình như mẹ mình tức giận rồi, trên đường bất kể cô có cười nói với bà thế nào bà cũng lạnh mặt không lên tiếng.
Cô vốn không muốn dây dưa với Triệu Trí Tuấn nhưng có mẹ ruột bên cạnh nên cô cũng không dám lên tiếng, đành lên xe của Triệu Trí Tuấn cùng đi ăn.
Tới phòng ăn, Tô Manh ngồi bên cạnh Hồ Dương, nhỏ giọng xin lỗi: “Mẹ, con biết nhất định là con gái đã làm sai chỗ nào rồi nên mới khiến mẹ tức giận. Con xin lỗi, mẹ đừng giận nữa, có hại cho sức khỏe”
Triệu Trí Tuấn cũng nói giúp cô. Hắn ngược lại không khách khí, gọi thẳng Hồ Dương là mẹ: “Mẹ à. Manh Manh có lúc quả thật hồ đồ làm ra chuyện không nên nhưng cô ấy vẫn luôn có hiếu với mẹ. Mẹ đừng so đo với cổ nữa”
Hồ Dương liếc hắn, không có ý tốt nói: “Nếu như tôi thật lòng muốn so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-ty-phu-va-quy-tu-thien-tai/1791763/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.