Nghĩ đến việc Triệu Trí Tuấn muốn ra tòa để giành quyền nuôi con, Tô Manh giận đến nỗi đầu óc mơ màng: “Triệu Trí Tuấn điên rồi sao? Đúng là điên thật rồi!”
Tiểu Khải đứng trong phòng không nghe thấy động tĩnh gì nữa mới mở cửa ra.
Nó đứng sát cửa phòng, nhìn người mẹ đang giận đỏ mặt trên ghế sofa, từ từ đi về phía ấy.
Đôi mắt đen láy của cậu nhìn chằm chăm vào Tô Manh: “Mẹ ơi, cái người tên Triệu Trí Tuấn lúc nấy là ông giám đốc của công ty thời trang, ông ta là bố của con à mẹ?
Mẹ sẽ cưới ông ta sao?”
Tô Manh tưởng rằng Tiểu Khải bị cuộc cãi vã lúc nãy làm cho khiếp sợ, nên đưa tay bế cậu ngồi lên chân mình, nhẹ nhàng an ủi, dùng hơi ấm cơ thể dỗ dành cậu nhóc.
“Chú ấy không phải là bố của con, con đừng nghe chú ấy nói }Cô vốn đã lo lắng, nay xảy ra chuyện như vậy sẽ có thể.
khiến Tiểu Khải nuôi hy vọng gặp bố nó, nhưng may mà cậu không hỏi tiếp.
Cậu ngược lại còn giống như người lớn, quay sang nhì!
Tô Manh nói: “Mẹ ơi, mẹ nói tờ giấy xét nghiệm đó là giả, vậy có cần con đi kiểm tra tư liệu ở bệnh viện không?”
Để Tiểu Khải đi kiểm tra tư liệu bệnh viện để biết tờ phiếu xét nghiệm trong tay Triệu Trí Tuấn là thật hay giả là cách tốt nhất.
Thế nhưng khi nghĩ đến những tài liệu được gửi đến bệnh viện ngày hôm qua, Tô Manh lại lắc đầu: “Thôi bỏ đi, không cần nữa đâu. Con quên những gì mẹ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-ty-phu-va-quy-tu-thien-tai/1791753/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.