Buổi chiều sau khi nhận được thông báo của Lãnh sự quán, kiều bào Hoa Hạ tại Hu Juan liên tục đi đến lãnh sự quán.
Đúng 6 giờ 30 chiều cuối cùng Hu Juan cũng bắt đầu loạn, khắp nơi đã bắt đầu vang lên những tiếng bom đạn.
Vậy là quân đội Luân và Vương thất Gass đã khai chiến rồi.
Chiến tranh đến thật nhanh, dân chúng đều rất hoảng loạn.
Ngay đến cả người như Hoàng Hải Đào cũng cảm thấy hoảng.
"Lục tổng, chiến tranh đã phát động rồi, chắc chắn cả Hu Juan đã loạn rồi, chúng ta không biết có thể an toàn đến sân bay được hay không, tôi muốn nhờ anh bảo vệ chúng tôi đến sân bay." Hoàng Hải Đào đến phòng của Lục Trần nhờ vả.
"Người của tôi phải hai tiếng đồng hồ nữa mới tới cảng Janga, đến lúc đó bọn họ có thể điều một vài máy bay trực thăng đến, nhưng ít nhất cũng phải 9h tối mới có thể đến đây." Lục Trần nói.
"Không sao, chúng tôi có thể đợi đến 9h tối, đây là đại sứ quán Hoa Hạ, bọn họ chắc chắn không dám làm loạn ở đây." Hoàng Hải Đào nói.
"Vậy 9 giờ tối đến sân bay còn có ý nghĩa gì nữa? Cướp máy bay sao, thế còn đường thủy thì sao?" Lục Trần buông tay nói.
"Tôi đã liên hệ với hải quân rồi, bọn họ sẽ phái hai chiếc máy bay trực thăng đến sân bay đón chúng tôi, chúng tôi chỉ cần đợi ở sân bay là được, bọn họ dự tính tầm rạng sáng sẽ tới sân bay Hu Juan." Hoàng Hải Đào nói.
"Được, vậy bảo mọi người đợi đến 9 giờ tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892373/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.