"Hả? Không có báo cáo nào nói người da trắng đã xuất binh mà?" Hoàng Hải Đào lắc đầu có vẻ không hiểu nhìn Lục Trần.
"Có phải Vương thất Gass đã mời phía Luân xuất binh giúp đỡ bọn họ rồi đúng không?" Lục Trần cười nói.
Hoàng Hải Đào ngây người, nhất thời không kịp phản ứng lại.
Vương thất Gass đúng là đã cõng rắn cắn gà nhà rồi!
Luân đúng là đã phái đi một đội binh lính đến chi viện cho vương thất Gass, nghe nói đêm nay sẽ đến nơi.
Gass để quân đội của Luân đến bảo vệ bọn họ như vậy chẳng phải là đường đường chính chính dẫn sói vào nhà, sau đó để sói ăn thịt luôn hay sao?
"Lục tổng, nếu như những gì anh đoán là đúng vậy thì hôm nay chúng ta phải di dời kiều bào khỏi đây thôi, nếu không sẽ không kịp mất." Sau khi sự kinh hãi qua đi, Hoàng Hải Đào vội vàng nói.
Lục Trần gật đầu, anh nhìn đồng hồ rồi nói: "Hoa Hạ chúng ta có tất cả bao nhiêu người ở Gass? Những thành phố khác thì chắc là sẽ di dời kịp thời, nhưng ở Hu Juan e là không kịp nữa rồi."
Bây giờ đã là 5 giờ chiều rồi, nếu như có nhiều người thì trong vòng vài tiếng đồng hồ căn bản không thể di dân được hết, quá đột ngột rồi.
Người ít thì cũng vẫn không kịp.
Đêm nay quân đội của Luân mà đến chắc chắn sẽ hành động ngay, nếu như trong chớp mắt bọn họ có thể khống chế được vương thất Gass thì đơn giản, chứ nếu không khống chế được vương thất thì toàn bộ sẽ phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892372/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.