Hai cha con Lưu Thường Sơn đi xe việt dã đến cách đại quân doanh bang Shaniay không xa thì đột nhiên nghe tiếng "Vù vù vù" lạnh lẽo xé gió trên không trung, tò mò nên dừng xe lại quan sát.
Hai người vừa xuống xe ngẩng đầu lên nhìn thì thấy từng trái hỏa tiễn xé toạc khoảng trời sau lưng họ lao tới, nhanh như chớp găm thẳng về phía đại doanh của bang Shaniay.
"Bố, chuyện, chuyện này..." Lưu Tử Tín bịt miệng, thật không dám tin vào đôi mắt mình.
"Đây chắc là hỏa tiễn bắn từ phía Kokola sang!" Lưu Thường Sơn cũng trợn tròn mắt, Kokola chẳng phải là sào huyệt của Điện Sát Thần sao?
Lẽ nào bọn họ đã có hỏa tiễn rồi sao? Hơn nữa còn có số lượng lớn như vậy?
Đúng là IQ của Lưu Thường Sơn lùn tịt thật, nhưng hắn cũng không quá ngốc.
Thậm chí Naixy còn không có được bao nhiêu trái hỏa tiễn này, thêm vào đó nhìn tốc độ bay của số hỏa tiễn này vượt trội hơn hẳn hỏa tiễn của tất cả các nhánh quân phiệt, chắc là hỏa tiễn tân tiến nhất ở nước Miến bấy giờ rồi.
Nếu lúc đó Lục Trần cũng dùng hỏa tiễn để oanh tạc hắn thì hắn có chịu nổi không?
Lưu Thường Sơn bất lực lắc đầu, bây giờ hắn mới sáng mắt ra, cho dù Lục Trần không tập kích đêm thì hắn cũng chẳng thể là đối thủ của anh được. Chỉ cần vài trái hỏa tiễn này thả xuống thì quân đội của hắn cũng loạn cào cào cả lên thôi, cũng dễ dàng bị Điện Sát Thần khống chế như thế thôi.
"Thằng nhãi này có tài đức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892300/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.