“Tư lệnh, bang Shaniay tuyên chuyến rồi, thời gian là sáng mai." Sĩ quan dân sự nhìn tài liệu rồi ngẩng đầu lên nhìn Lục Trần ngồi trên vị trí tư lệnh.
“Ừ, cậu truyền xuống dưới, bảo tất cả mọi người bắt đầu từ lúc này bước vào trạng thái chuẩn bị toàn diện. Đúng rồi, bảo Tiêu Chiến, Đỗ Phi và Sử Tiến tới gặp tôi.” Lục Trần gật đầu. Binh bất yếm trá mà, tuy thời gian bang Shaniay tuyên chiến là sáng mai, nhưng có khi lúc này họ đã xuất phát rồi.
Giống việc trước đây bọn họ tập kích Lưu Thường Sơn vào ban đêm vậy, ai nói rõ được.
Hơn mười phút sau, ba người Đỗ Phi lần lượt đến trung tâm chỉ huy. Lúc này Lục Trần đang đứng xem bản đồ.
“Mọi người đến rồi à.” Lục Trần quay đầu nhìn ba người sau đó nói với Sử Tiến: “Nếu bang Shaniay xuất quân thì có lẽ sẽ đi từ một trong ba con đường này, vậy nên bắt đầu từ bây giờ, không quân của cậu phải giám sát ba khu vực này 24 giờ."
Lục Trần chỉ về phía bản đồ bang Shaniay và phân tích cho Sử Tiến xem.
Lô máy bay chiến đấu và máy bay trực thăng Lục Trần mua về đều được trang bị hệ thống rada điện tử tân tiến, đủ để giám sát bao quát bản đồ của cả nước Miến.
“Vâng!” Sử Tiến hành quân lễ, dõng dạc trả lời.
“Có phải chúng ta có thể lái xe tăng và xe bọc thép đến Laukkaing trước không?” Tiêu Chiến hỏi.
Laukkaing là nơi cách Kokola hơn một trăm cây số, là con đường quân đội bang Shaniay bắt buộc phải đi qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892299/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.