"Bố à, đúng như bố đã đoán. Không ngờ cái tên Lục Trần kia lại xoay sở được, Lưu Khải Minh là người phải quỳ xuống." Trên tầng lầu của một tòa nhà bên cạnh quảng trường, Trần Quang Hưng cầm lấy kính viễn vọng nhìn về phía quảng trường, ông ta quan sát được hết mọi chuyện.
Trên ghế salon, Trần lão thái gia nâng chén trà lên nhấp một ngụm rồi chậm rãi nói: "Lần này ông Lưu quỳ xuống, đã mang theo toàn bộ danh dự của nhà họ Lưu quỳ xuống chung rồi."
Trần Quang Hưng vừa nhìn tình hình bên phía quảng trường vừa nói: "Đúng thế, nhưng mà sợ rằng chuyện này không đơn giản là vấn đề mất sạch danh dự thôi đâu. Lục Trần có thể khiến bọn họ quỳ xuống xin lỗi trước mặt mọi người, thì chắc chắn cậu ta đã tóm được mấu chốt nhà họ Lưu rồi, nếu không Lưu Khải Minh không thể nào chấp nhận chịu đựng nhục nhã thế này."
Trần lão thái gia gật đầu nói: "Ừ, đây cũng là lý do lúc trước bố nói Lục Trần thâm sâu khó lường. Con xem, tất cả mọi người đều cho rằng cậu ta không phải là đối thủ của ba đại gia tộc. Ngay cả đứa con gái quý báu của con cũng đã nhiều lần nói chuyện với bố, còn nói muốn bố khuyên con ra mặt giúp đỡ Lục Trần. Bây giờ xem ra, tất cả mọi người đều bị ăn cú lừa rồi."
Trần lão thái gia đứng dậy đi đến bên cửa sổ, cũng cầm lấy một chiếc kính viễn vọng quan sát.
"Tên nhóc Lục Trần này còn có rất nhiều điều chúng ta không biết lắm đấy. Vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892264/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.