“Sao ông lại đánh người ta?”
Mọi người đều nhìn thấy Đông Phương Long vừa giơ tay đánh người, đều không làm nữa, nhanh chóng lần lượt đứng vây quanh hắn ta.
Đám người Trương Sinh Kiều thấy thế, cũng vội vàng vây lại, nếu như làm cho Đông Phương Long tức giận, vậy kế hoạch của bọn họ cũng bị phá sản rồi không phải sao?
“Tản ra tản ra, các người vây quanh Đông Phương Long sư phụ làm cái gì?” Mấy anh em Trương Đạo Nhân, Trương Đạo Trung nhanh chóng đẩy mọi người ra.
“Hắn vô cớ đánh người, đâu ra cái đạo lý đấy? Phải bồi thường xin lỗi, còn phải trả tiền thuốc men nữa chứ.” Một phóng viên tức giận nói.
Sư phụ gì chứ, trong mắt bọn họ, cái tên nhóc này chỉ là cố ý làm ra vẻ cao siêu mà thôi.
“Đông Phương sư phụ, thật là ngại quá, mấy phóng viên này không biết phép tắc, xin đừng so đo tính toán với bọn họ, chúng ta đi thôi.” Trương Sinh Kiều bước lên trước nói với Đông Phương Long.
“Sư huynh, bọn họ là người của Trương gia, người này là lão gia chủ của Trương gia, Trương Sinh Kiều tiên sinh.” Hàn Thiên giới thiệu.
“Ừm.” Đông Phương Long nhìn Trương Sinh Kiều một cái, lại nhìn đám phóng viên đang chụp ảnh, lạnh lùng nói, “Bảo bọn họ xóa hết ảnh đã chụp đi, sau đó quỳ xuống xin lỗi tôi, chuyện này coi như xong.”
Đám người Trương Sinh Kiều ngẩn ra, trong lòng chua xót, bảo mấy phóng viên kia xóa ảnh thì không có vấn đề gì, nhưng bảo bọn họ quỳ xuống xin lỗi vậy thì có chút nghiêm trọng rồi.
“Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892150/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.