Thấy Tạ Vĩ Hào đi tới chỗ Lục Trần, ngoại trừ Trần Sơ Nhiên trên bàn này, tất cả mấy người khác đều ngây ngẩn cả người.
Ánh mắt nhìn Lục Trần cũng thay đổi.
“Cậu em Lục, tôi không nhiều lời, hôm nay ông anh tôi nhất định phải kính cậu ba ly.” Tạ Vĩ Hào nói xong thì nâng chén lên với Lục Trần.
Lục Trần chẳng những giúp ông ta kéo tứ đại gia tộc xuống nước, tất cả đều quyên góp một trăm hai mươi triệu, mấy công ty của anh còn quyên hơn ba trăm hai mươi triệu, khiến cho lần quyên góp tiền lần này của Du Châu trở thành hạng nhất cả nước.
Trước khi tới bữa tiệc tối hôm nay, ông ta còn nhận được điện thoại của ông lớn ở thủ đô, khen ông ta một hồi lâu.
Lục Trần giúp ông ta đạt được chiến tích như thế, đương nhiên ông ta phải đích thân cảm ơn Lục Trần.
Cho nên ông ta cũng không mời Lục Trần tới bàn ông ta.
Bởi vì trên bàn chỗ ông ta ngồi, chủ nhân của tứ đại gia tộc đều ở đó, Lục Trần vừa đến, với lòng oán hận của mấy người đó, không chuốc say Lục Trần mới là lạ.
Cậu em Lục? Kính ba ly?
Trương Đạo Trung mở to hai mắt nhìn, trong lòng giống như gặp ma.
Vừa rồi hắn ta mới mỉa mai Lục Trần, hạng người thế nào mới có tư cách để Lục Trần mời rượu, bây giờ Tạ Vĩ Hào lại đích thân đi tới nói muốn kính Lục Trần ba ly, đây không phải là vạ miệng sao?
Hơn nữa, hắn ta còn muốn Lục Trần gọi hắn ta một tiếng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892149/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.