“Bố, cứu con!” Vương Tinh bị Lục Trần nhấc lên, lúc này bắt đầu lo lắng.
Hắn cũng biết được bản lĩnh của Lục Trần, đến mấy tên vệ sĩ của hắn cũng không phải đối thủ của Lục Trần, thì hắn càng không dám hành động lỗ mãng.
Vương Thế Cử và Trần Tam quay người ra nhìn, mặt liền biến sắc.
“Cậu dám gây chuyện ở nhà họ Trần chúng tôi sao?” Trần Tam mặt u ám nhìn chằm chằm Lục Trần, làm quản gia ở nhà họ Trần bao nhiêu năm như vậy, kể cả Vương Thế Cử gia chủ nhà họ Vương cũng coi ông ấy như anh em, ông ấy chưa bao giờ bị ai khinh thường như vậy cả.
“Quản gia Trần đúng không, ông không thấy là cha con họ đang gây chuyện sao? Đã bảo là dám chơi dám chịu, có nợ phải trả, tôi chỉ là đòi nợ bọn họ mà thôi.” Lục Trần nhẹ nhàng nói.
“Tiểu tử, cậu giỏi lắm, giỏi lắm!” Trần Tam bị Lục Trần làm cho tức giận đến run rẩy, quay người liền gọi, “Bảo vệ, bảo vệ đâu?”
Ông ấy vừa dứt lời, lập tức có vài bảo vệ xông đến.
Mọi người đều lui về phía sau, nhìn về phía Lục Trần rồi cười châm chọc.
Người họ Trần dã phải gọi cả bảo vệ đến, bọn họ đều tin chắc hôm nay Lục Trần sẽ bị đuổi ra ngoài.
“Tiểu tử, tôi cho cậu một cơ hội lần cuối, nếu không tôi lập tức bảo họ đuổi cậu ra ngoài !” Trần Tam nói một cách uy hiếp.
Lục Trần là người đến để chúc thọ Trần lão gia, nếu bị chủ nhà đuổi ra ngoài trước mặt bao nhiêu người như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892077/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.