“Người lắc Rocker là người của cậu, nếu giở trò thì người của cậu giở trò chứ, tay chân tôi còn không đụng đến bàn, cậu nghĩ tôi là thần tiên à.” Lục Trần nhìn vào Vương Tinh nói đùa.
Với thính giác này của anh, nói giở trò cũng có thể, dẫu sao thì anh ấy cũng nghe được toàn bộ quy luật xoay của xúc xắc.
Nhưng ai giám nói là anh ấy giở trò chứ?
“Tôi không tin vận may của anh lại tốt như vậy! Anh chắc chắn có vấn đề!” Vương Tinh cũng không dám chắc là Lục Trần có phải giở chiêu trò hay không, nhưng hắn ta bắt buộc phải ngụy biện.
Lần này phải đền 600 triệu, chứ không phải là 60 triệu.
Cho là 100 triệu, hắn ta còn có thể miễn cưỡng lấy ra được, nhưng 600 triệu, ở trong nhà hắn ta vẫn chưa có cái quyền đó.
Hiện tại thì anh trai của hắn ta đang nằm viện dưỡng thương, nhưng phần lớn quyền hành đều nằm trong tay của anh trai hắn ta, hắn ta cũng chỉ là phụ trách một số dự án của công ty mà thôi, tài vụ sẽ không bao giờ nghe lời hắn ta.
“Bớt nói với tôi những lời vớ vẩn đó đi, tôi giở trò hay không, ở đây nhiều người như vậy, không một ai nhìn thấy sao? Đưa tiền đi, đừng bắt tôi phải động tay, tôi cũng không muốn tại buổi lễ mừng thọ của Trần lão gia, lại khiến cậu đi nằm viện cùng với anh trai cậu.” Lục Trần với vẻ mặt trầm xuống và nói.
Sắc mặt của Vương Tinh liền thay đổi, hắn ta tin là Lục Trần nói được làm được, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892076/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.