Trong hai người bước vào một người là Hoàng Hựu Quân, còn người kia là một vị tầm hơn bốn mươi tuổi.
Ông ta ăn mặc rất lịch sự, môi trên để ria mép, nhìn khóe mắt có cảm giác là người dạn dày sương gió, nhưng có thể thấy được, ông ta năm hai mươi tuổi, chắc chắn là một chàng thanh niên rất đẹp trai.
Người đàn ông này Lục Trần không quen, nhưng những người ngồi ở đấy hình như ai cũng biết.
Ông ta chính là gia chủ hiện tại của Trần gia, Trần Quang Hưng.
Trần gia là gia tộc đứng đầu trong tứ đại gia tộc ở Du Châu, tất cả các lĩnh vực đều mạnh hơn ba gia tộc kia một chút.
Giây phút mọi người nhìn thấy Trần Quang Hưng, ai nấy cũng đều nín thở.
Ai cũng đoán già đoán non.
Lẽ nào gia chủ Trần gia cũng đến tìm Lục Trần?
“Đại Hải, vị đây chính là nhân vật lớn mà tôi nói với ông, gia chủ Trần Gia Trần Quang Hưng, Trần tổng.” – Hoàng Hựu Quân giới thiệu với Lâm Đại Hải
Lâm Đại Hải sửng sốt, vội vàng chào hỏi: “Nghênh đón ông Trần tới chơi, thật là vinh hạnh cho tôi quá, mời ngồi, mời ngồi.”
“Ông Lâm nói quá rồi, xin lỗi đã làm phiền, tôi phải mong ông Lâm đừng trách mới phải.” – Trần Quang Hưng cười, giơ tay giơ chân rất tự nhiên, trông không có vẻ gì ra dáng một ông lớn.
Thăng trầm ở Thượng Hải mấy chục năm, giờ đây lại là gia chủ của gia tộc lớn nhất Du Châu, lời nói cử chỉ của Trần Quang Hưng không thể nào so với người bình thường được.
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892071/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.