“Ôi, anh, anh Lục ở đây ạ, tôi đang mong tìm anh đây.” – Trịnh Thu Sơn sau khi ngồi xuống nhìn thấy Lục Trần ngồi đối diện, vội vàng đứng dậy, cung kính đưa tay ra.
“Chào anh.” – Lục Trần cười nhẹ, anh không đứng dậy, chỉ ngồi đó đưa tay ra bắt tay Trịnh Thu Sơn.
Thấy Lục Trần vô lễ như vậy, cả nhà Triệu Hiếu Nhân đều cười thầm trong bụng, người ta là thương buôn đá quý đó, là một ông chủ chính hiệu, cậu chẳng qua chỉ là giúp bố vợ trúng được vài chục triệu, mà đã không coi ông chủ nhà người ta ra gì rồi?
Nhưng chỉ trong một nốt nhạc, cả nhà ba người lại một lần nữa trợn tròn mắt.
Trịnh Thu Sơn không những không vì Lục Trần vô lễ mà tức giận, còn tươi cười vui vẻ đưa nốt túi quà còn lại cho Lục Trần, kính cẩn nói: “Anh Lục, tôi cũng không có gì biếu anh, nghe nói chị nhà sắc nước hương trời, vừa hay cửa hàng chúng tôi có một sợi dây chuyền ngọc bích, tôi mang tới đây coi như một chút tâm ý, mong là anh Lục và chị nhà đừng khách khí.”
Dây chuyền ngọc bích của Kim Tứ Phúc, đó là dây chuyền bảo vật đó, anh ta còn mang cả dây chuyền bảo vật tặng cho Lục Trần, Lục Trần rốt cuộc có thân thế như nào vậy?
Cố Tâm Nghiên kinh ngạc, bà ta cũng hay đến Kim Tứ Phúc mua trang sức, đương nhiên là biết sợi dâu chuyền này.
Đó là sợi dây chuyền có giá trị gần chục triệu đó!
Lục Trần gật đầu, biết được mục đích của Trịnh Thu Sơn, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-sieu-pham-ong-bo-bim-sua-sieu-cap/892070/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.