Sau khi cảm xúc của Lý Như Ý được đối phương vỗ về mà dịu trở lại, Lý Như Ý chui vào trong lồng ngực của Ngô Đình Khải như một con mèo con.
Ngô Đình Khải cứ thế mà vòng tay ôm lấy cô, lặng lẽ nhìn ánh trăng sáng vằng vặc trên bầu trời.
Lúc này, trong lòng của anh cảm thấy thật bình yên đến lạ thường.
Nếu có thể giữ lại một khoảnh khắc nào đó thì đêm nay sẽ là đêm mà anh muốn kéo dài vĩnh viễn.
Con gái cục cưng đang ngủ ngon lành ở bên cạnh, còn có hai con chó một lớn một bé đang nằm canh ngay cạnh bé con.
Riêng bản thân anh thì lại đang ở bên người yêu, lặng lẽ ngắm trăng.
Không cần phải nói quá nhiều, càng không cần phải hành động quá nhiều.
Hai trái tim của người trẻ tuổi đã từng vương vấn lẫn nhau biết bao nhiêu năm qua, lần đầu tiên lại có thể gần gũi đến như vậy.
Hai con tim đặt cạnh nhau, hai nhịp tim phối hợp ăn ý với nhau, ngay cả tấm lòng của cả hai cũng như vậy, cùng hòa vào nhau thành một thể.
"Ngô Đình Khải~" Giọng nói của Lý Như Ý mang đến cảm giác hơi uể oải.
“Hả?”
“Hóa ra võ công của anh lại cao như vậy, sau này em sẽ không ngăn cản anh thi đấu nữa.”
“A…”
Lý Như Ý biết rằng cuộc so tài giữa các võ sư cũng là một cách để chứng minh trình độ võ thuật của nhau.
Nếu ngăn cản quá nhiều có thể ảnh hưởng đến việc tiến cấp của Ngô Đình Khải.
Lý Như Ý vừa dứt lời, đôi môi mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-bim-sua-chien-than/311743/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.