Ngô Đình Khải còn đang định giải thích vài câu với Lý Như Ý, nhưng khi nhìn thấy phản ứng của Lý Như Ý, anh lập tức biết điều mà ngậm miệng lại.
Vẻ mặt của Lý Như Ý tràn đầy kinh ngạc nhìn bộ dạng ngây ngô của Bé Xám, trái tim liền nhũn ra như muốn tan chảy.
Khiết Nhan thoát khỏi vòng tay của mẹ, bế Bé Xám lên như đang dâng một đồ vật quý giá, ngọt ngào nói: “Mẹ ơi, đây là bạn mới của cục cưng nè, nó tên là Bé Xám á!”
“Nó cũng là con của Sói Trắng đấy ạ. "
" Sói Trắng hả?”Lý Như Ý liếc nhìn Sói Trắng, nhìn bộ lông trắng như tuyết trên thân của nó, cái tên này thế mà lại khá là thực tế đó.
Hơn nữa, bộ lông trắng muốt như vậy, giá cả chắc là không thấp.
Sói Trắng nhìn thấy Lý Như Ý nhìn sang, đôi mắt của nó chợt trở nên vô cùng dịu dàng, điên cuồng mà vẫy đuôi như muốn chứng minh rằng nó thật sự rất vô hại và hiền lành.
Nhìn thấy đuôi sói trắng vẫy đến mức sắp tạo thành ảo ảnh luôn rồi, Ngô Đình Khải lẩm bẩm: “Con chó chết tiệt này, phản xạ cũng nhanh quá rồi đó.”
Hành động của Sói Trắng thật sự đã thành công chiếm được cảm tình của Lý Như Ý.
Vì vậy, Ngô Đình Khải không hề gặp chút trở ngại nào trong việc nuôi chó ở nhà.
Sau khi Khiết Nhan chìm vào giấc ngủ say, Lý Như Ý vốn đã do dự hết lần này tới lần khác cuối cùng cũng chịu thổ lộ hết những gì giấu kín trong lòng.
“Ngô Đình Khải, hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-bim-sua-chien-than/311742/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.