Sau khi cô bé hét cố lên, mọi người nhìn thấy cảnh tượng khiến bọn họ há hốc mồm.
Ngô Đình Khải trên võ đài nghe thấy lời của Khiết Nhan thì lập tức nở nụ cười rực rỡ.
Anh quay lại lớn tiếng nói với Khiết Nhan: "Được, xem cha đây!"
Khi đó, Khiết Nhan mi gió với anh rồi cười ngọt ngào, cười như một đoá hoa hướng dương nhỏ bé.
Ngô Đình Khải nhìn thấy vậy, thì nụ cười sáng rực hơn, nụ cười ngập tràn ấm áp và yêu thương.
Nụ cười của anh như một đoá hoa tiên rực rỡ trên đỉnh núi tuyết.
Anh cười nói: "Sẽ về nhà nhanh thôi!"
Làm xong những việc này, anh từ từ quay người lại, nhìn Iguchi Yasei.
Lúc này, anh mới phát hiện sân vận động yên tĩnh lạ thường.
Khán giả ngẩn ngơ nhìn Ngô Đình Khải, tron lòng như có vạn chú ngựa chạy qua, rối bời.
||||| Truyện đề cử: Ảnh Hậu Của Tôi Thích Được Nuông Chiều |||||
"Vãi, tên nhóc này học được cách trở mặt sao?"
"Tên nhóc này trở mặt cũng nhanh quá rồi!"
"Tôi muốn nói, tôi yêu rồi. Anh đẹp trai này không cười thì vừa ngầu vừa đẹp, cười lên rồi thì cả tên con tôi cũng nghĩ ra rồi!"
"Thôi đi, đừng có mê trai, con người ta đã lớn như vậy rồi, là trai đã có vợ, cô muốn làm người thứ ba à?"
"Nếu như vợ anh ấy đồng ý, tôi không có ý kiến!"
"Mê trai, cô muốn sinh con cho anh ấy, tôi thì khác, chỉ muốn làm mẹ kế của đứa bé này!"
...
Hành động ấm áp này của Ngô Đình Khải trong thời gian ngắn đã khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-bim-sua-chien-than/311728/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.