Câu hỏi này hơi khiến người khác buồn rầu!
Ngô Đình Khải cười rồi nói một cách uyển chuyển: “Cô giáo Kim Hi Hạ, tôi đã có người yêu rồi!”
Dù sao người này cũng là cô giáo của bé con, cho nên anh ấy vẫn nên nói chuyện lịch sự một chút.
Nếu đổi lại là một người không quen khác hỏi câu này, ngay cả nói chuyện Ngô Đình Khải cũng không muốn nói, trực tiếp quay người rời đi.
Cô giáo Kim Hi Hạ nghe ra ý nghĩa trong lời nói của Ngô Đình Khải, cô ấy cố gượng cười, nói: “Ngại quá, tôi không biết!”
Trong lời nói của cô ấy, có một cảm giác mất mát mà ngay cả Khiết Nhan cũng có thể nghe ra.
Khiết Nhan ngọt ngào nói: “Cô giáo Kim Hi Hạ, cô đừng khóc!”
Cái quái gì thế!
Câu nói này trực tiếp cho Ngô Đình Khải một đòn đánh chí mạng.
Bé đang làm gì đấy!
Kim Hi Hạ ngơ ngác!
Cô ấy vẫn chưa khóc mà!
Thấy tình hình không ổn, Ngô Đình Khải lập tức nói: “À, cô giáo Kim Hi Hạ, chúng tôi đi đây, tạm biệt!”
“Khiết Nhan, tạm biệt cô giáo đi!”
“Tạm biệt cô giáo!” Khiết Nhan rất nghe lời, ngoan ngoãn chào tạm biệt cô giáo của mình.
Trong ánh mắt thất vọng của Kim Hi Hạ, Ngô Đình Khải giơ Khiết Nhan lên cao, lướt qua đám đông như một chú cá đang bơi, nhanh chóng đi ra khỏi đám đông.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trợ Lý Tuyến 1
2. Nhẹ Nhàng Hỏi Sư Tôn
3. Sự Cưng Chiều Của Hoắc Cảnh
4. [Ngôn Tình] Sống Chung
=====================================
Sau khi gặp Lý Như Ý, cả ba người về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-bim-sua-chien-than/311652/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.