Máu me giết chóc đều trải qua rồi, còn sợ một lời tỏ tình nho nhỏ hay sao?
Ngô Đình Khải tự cổ vũ bản thân ở trong lòng.
Anh há miệng, lại phát hiện không biết nên bắt đâu nói từ đâu!
Ngô Đình Khải nhìn Lý Như Ý, nhỏ giọng hỏi: “Như Ý, nói gì giờ?”
Nghe thấy câu nói mang theo chút run giọng như vậy, vẻ mặt Lý Như Ý lập tức hớn hở.
Mắt to cong lên, nhìn đến nỗi Ngô Đình Khải rung động trong lòng.
Lý Như Ý cười che miệng lại, nhẹ giọng nói: “Nói cái gì cũng được!”
“Anh nói, em đều thích nghe!”
Ngô Đình Khải ngẩn ngơ, lời này có vấn đề!
Nói mà cứ như chưa nói.
Bên cạnh, Giang Thanh Vân nhìn dáng vẻ si tình của Lý Như Ý, không bao giờ muốn đứng ở chỗ này.
Cô ấy hơi run cánh tay, da gà cũng nổi hết lên.
Quả nhiên, phụ nữ đắm chìm trong tình yêu, đúng là không có chỉ số thông minh mà!
Giang Thanh Vân chậm rãi lùi lại, đứng ở bên cạnh phòng lớn.
Lúc này, Ngô Đình Khải hít sâu một hơi, mạnh mẽ áp xuống nỗi lòng rối loạn.
Trong lòng anh cảm thán, chuyện yêu đương này với đánh giặc, vốn đã không dễ như nhau rồi.
Nhìn khuôn mặt đẹp gần trong gang tấc, cùng với nỗi lòng mênh mông lúc này, Ngô Đình Khải lại có loại cảm giác quen thuộc.
Anh vừa nhớ lại, vừa động tình nói: “Trong khoảnh khắc vừa nãy, anh như thể được quay về lúc chúng ta gặp nhau lần đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-bim-sua-chien-than/2444165/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.