"Khai chiến?"
Trần Minh Xuyên cười lạnh, nói: "Đừng nói khó nghe thế, tôi ra ý kiến giúp ông."
"Chúng ta đều là nhà quan thành phố Thục, tôi cũng không muốn làm chuyện quá tuyệt tình."
"Bây giờ, nhà họ Lý chỉ có hai lựa chọn."
"Thứ nhất, phục tùng nhà họ Trần tôi."
"Từ nay về sau, tài sản nhà họ Lý gộp vào nhà họ Trần, võ sĩ nhà họ Lý giao hết cho nhà họ Trần quản lý."
Lời Trần Minh Xuyên vừa dứt, ông cụ Lý giận dữ nói: "Cái rắm!"
"Nhà họ Trần là thứ gì, dám chỉ tay năm ngón với nhà họ Lý?"
Trần Minh Xuyên nhìn thấy ông cụ Lý tức giận, ông ta không hề nổi giận.
Yêu cầu như vậy, đổi lại là ai cũng không chấp nhận.
Có phản ứng này rất bình thường.
Trần Minh Xuyên lạnh giọng nói tiếp: "Thứ hai, chủ nhà họ Lý do con cháu nhà họ Trần đảm nhiệm."
"Hai lựa chọn này, tùy các người chọn một trong hai."
"Ngoài ra, không còn cách khác!"
"Bây giờ, cho tôi một đáp án!"
Ông cụ Lý bình tĩnh hơn khác với sự giận dữ ban nãy.
Ông ấy bình tĩnh hỏi: "Dựa vào các người?"
Trong mắt ông ấy không hề có chút hoảng loạn.
"Ha ha!" Trần Minh Xuyên cười nhẹ.
Trần Minh Xuyên nhìn ông cụ Lý ngồi xe lăn, cười nói: "Ông cụ Lý, bây giờ chân ông què rồi, còn có thể làm gì được nữa?"
"Ông không nhìn rõ cục diện bây giờ sao?"
"Tôi phân tích cho ông: Bây giờ, con cháu nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-bo-bim-sua-chien-than/2444137/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.