Sáng ngày hôm sau, tôi tỉnh dậy bởi tiếng gõ cửa dồn dập...
"Sơn Ca! Sơn Ca! Cậu có ở trong đó không?"
Người đang gọi là Giang, tôi cau mày vì nhớ lại mấy lời cảnh báo của bố...
Bố nói rằng em khá thân thiết với cậu ta, nếu tôi không khéo léo sẽ mất em như chơi...
Tôi nhổm dậy, nhìn cơ thể lõa lồ nằm bên cạnh mình, tôi thầm nghĩ: "Cơ hội ngàn năm có một, sao mình không lợi dụng nó để chặt đứt những gì cậu ta tơ tưởng về em?"
Nghĩ vậy, tôi mặc quần áo lên người đi ra mở cửa.
"Chú Vũ? Sao chú lại ở đây?" Giang sững sờ khi thấy người mở cửa là tôi.
"Tôi không ở đây thì ở đâu? Cậu tìm Sơn Ca hả? Sơn Ca đây... con bé đang nằm trên giường kia kìa!"
Giang tái mặt chần chừ không dám đi vào, tôi không khách khí lôi cậu ta vào trong...
"Chú Vũ! Chú làm gì vậy?"
Đúng như tôi nghĩ... Sau khi chứng kiến cảnh tượng trên người em chỉ có một cái chăn nhung đắp hờ lên thân thân thể trần truồng, cậu ta hét toáng lên.
"Làm gì à? Làm như cậu thấy đấy!" Tôi ngồi xuống, vừa nói vừa cố tình bóp vào mông em cho cậu ta thấy. "Chúng tôi không phải anh em ruột. Ngủ với nhau là chuyện hết sức bình thường.". Xi𝑛 hã𝙮 đọc t𝐫𝓊𝙮ệ𝑛 tại [ T𝐫𝖴ⅿT𝐫𝓊𝙮 𝔢𝑛.V𝑛 ]
Giang đứng chết trân nhìn tôi như nhìn kẻ thù không đội trời chung. Để cậu ta hoàn toàn hết hy vọng, tôi tiếp tục nói mấy lời tàn nhẫn hơn trước.
"Cậu Giang này! Có thể cậu không chấp nhận nhưng không ai có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-anh-trai-nuoi-la-bua-nhan/368518/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.