Vũ đưa mắt nhìn theo từng chuyển động của Phan lão gia, anh chăm chú lắng nghe câu chuyện ông cụ kể.
"Để kiềm hãm tính bướng bỉnh của con gái ta, ta đã tìm một chàng rể nền tính và quyết định để hai người đi xem mặt. Nhưng rồi ta đã bị con bé chọc giận, lúc đó con bé quá si mê với chàng vệ sĩ kia, không đi xem mắt theo ý ta mà lại đi hẹn hò với thằng đó. Hôm ấy ta rất tức giận, cho người bắt nhốt con bé lại và không suy nghĩ gì đuổi việc vệ sĩ đó đi. Con gái ta liên tục dùng nhiều trò cực đoan ngầm phản kháng, cuối cùng ta không thể để mặc con gái mình như vậy nên đã thả con bé ra." Phan lão gia rời mắt khỏi bức ảnh đen trắng treo trên tường, ông liếc mắt nhìn Thiên Vũ rồi lại nhìn vào người con gái đang nằm bất động, khẽ thở dài.
Không cần ông cụ phải kể thêm, anh cũng có thể đoán ra được diễn biến tiếp theo của câu chuyện. Người phụ nữ đó đã chạy trốn và đi tìm tình yêu đời mình, có đúng thế không?
"Cậu đã đoán đúng rồi đấy." Là người nhìn mặt đoán ý người khác chỉ bằng một ánh nhìn thoáng qua, ông cụ liền biết Vũ đang có suy nghĩ gì trong đầu. "Nó bỏ nhà đi tận 10 năm trời. Trong 10 năm này, ta đi tìm con gái trong vô vọng và bất lực, cứ tưởng sẽ mãi bặt vô âm tín, nào ngờ... bi kịch đã xảy ra. Vụ tai nạn đó không phải ngẫu nhiên hai xe tông vào nhau, người tài xế gây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-anh-trai-nuoi-la-bua-nhan/368506/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.