Tôi cứng miệng không đáp nổi một câu, thả trôi những cảm xúc xa lạ để những lời thì thầm đó chậm rãi lọt vào tai. Tôi của mọi khi mạnh mồm lắm mà, sao hôm nay khác lạ thế không biết! Lý trí nó bỏ tôi đi chơi mất rồi!
Không biết làm gì ngoài không ngừng nuốt nước bọt để im cho Vũ động chạm vào người. Tay anh sờ lên hai đỉnh núi, bắt đầu nhào nặn theo tiết tấu vừa nhanh vừa chậm. Mà cơ thể tôi rất thích sự động chạm ấy, thích sự trêu đùa ấy. Cây gậy cứng rắn nóng bỏng chạm vào đùi càng khiến tôi trở nên điên đảo...
Phải nói rằng, người có định lực vững vàng hơn kiềng ba chân như tôi lại có lúc gục ngã trước từng đòn tấn công hiểm hóc từ một người đàn ông dày dặn tình trường như Vũ. Đầu óc tôi dần rơi vào cơn mộng mị, ngón tay anh kéo lấy hai đầu ngọn núi, không ngừng vân vê trêu ghẹo.
"Sơn Ca, mau nói muốn anh đi!" Anh vừa thổi hơi vừa tiếp tục rót những lời đường mật. "Hãy chuẩn bị tinh thần đi! Anh sẽ cho em sự ngọt ngào nhất của tình ái."
Và tôi, đã sắp sửa sa ngã vào cái hố sâu không thấy đáy do chính tay anh đào bới lên.
Cả người tôi như cứng lại và muốn phát điên khi anh cúi đầu xuống, **** *** một bên bộ ngực 34 C.
Bị trêu chọc như thế rồi, tôi mím chặt môi kiên quyết không để bờ tường xây đắp vững chãi bị những cơn khoái cảm mà anh cố tình khơi gợi trên cơ thể mình đạp đổ.
Bỗng, anh bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ong-anh-trai-nuoi-la-bua-nhan/368465/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.