5
Dung Húc có một thư phòng.
Trong thư phòng đó chất đầy sách.
Hắn vốn không thích đọc sách, nhưng từ khi biết ta mang thai, thường xuyên thức khuya đọc sách.
Tháng nào nên ăn gì, không nên ăn gì, hắn đều nhớ rõ ràng.
Còn để tâm hơn cả ta.
Sáng sớm hôm sau, khi ta tỉnh lại, Dung Húc đã đến thư phòng.
Khi ta ra khỏi phòng, nha hoàn Tiểu Đào mím môi cười.
"Thủ lĩnh sáng sớm đã dậy đến thư phòng đọc sách rồi, thủ lĩnh thật yêu thương phu nhân."
Nguyên hình của nàng ấy là một con mèo tam thể.
Khi Dung Húc chọn người chăm sóc ta, liếc mắt đã chọn trúng nàng ấy.
Hắn nói tam thể luôn ôn thuận, khi hắn không ở bên cạnh ta, nàng ấy có thể chăm sóc ta.
Ta nắm chặt tờ giấy trong tay.
Mỉm cười ôn hòa với nàng ấy.
Tờ giấy bị vò nát đến mức không nhìn ra hình dạng ban đầu.
Nhưng nét chữ trên đó rất quen thuộc.
Viết là "Đến thư phòng, có thứ nàng muốn xem".
Ta cho người hầu lui xuống, một mình đi đến bên ngoài thư phòng.
Ta nghe thấy giọng Dung Húc có chút lạnh lùng: "Không phải đã bảo ngươi đừng đến phủ sao?"
Người kia chính là Trần Niệm.
Ả ta làm nũng: "Người ta nhớ chàng mà. Chàng rõ ràng cũng rất nhớ ta, sao lại không muốn gặp ta? Chúng ta ở đây, nàng ta sẽ không biết đâu."
Dung Húc im lặng không nói, chính là ngầm đồng ý.
Ta siết chặt lòng bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-van-uyen/3746859/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.