3
Dung Húc đưa ta về phòng.
Đêm khuya, hắn liền để lộ tai thú và đuôi của mình ra.
Trước khi mang thai, ta chỉ thỉnh thoảng muốn sờ tai thú và đuôi của hắn.
Nhưng từ khi mang thai.
Hắn không cho ta sờ, ta liền mếu máo.
Hắn chịu thua, bất đắc dĩ để lộ tai thú và đuôi ra.
Trước đây ta thường trêu chọc hắn: "Dung Húc, sao đuôi của chàng giống đuôi chó thế? Đáng yêu quá!"
Đuôi của hắn bị ta sờ tới sờ lui.
Trên mặt hiện lên vệt đỏ khả nghi.
"Chó thì chó vậy, nàng vui là được."
Sau này ta mới biết, hóa ra hắn ghét nhất là bị người khác nói hắn giống chó.
Sư tộc sùng bái vũ lực, cho rằng "sói", "chó" đều là những từ hạ thấp họ.
Ta vuốt ve tai hắn, trong lòng càng thêm bình tĩnh.
Bình tĩnh nhớ lại từng chi tiết hắn ở cùng nữ sinh kia.
Hắn khen mặt ta mềm.
Nhưng cũng khen eo cô ta mềm, chân mềm, chỗ nào cũng mềm khi hoan ái với ả ta.
Ta diễn xuất không giỏi, liền đề nghị đến nhà bạn chơi ba ngày.
Hôm nay mới trở về.
Ta vuốt ve đuôi hắn, phát hiện có một vết thương, lông đều rụng hết.
Hắn luôn rất coi trọng lông trên người.
Ta xoa nắn chỗ đó, cố ý hỏi: "Dung Húc, chỗ này trên đuôi sao giống như thiếu mất ít lông vậy?"
Dung Húc cúi đầu liếc nhìn, mặt không đổi sắc nói: "Có lẽ là mấy ngày nay dẫn đám thú binh, không cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-van-uyen/3746858/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.