Trong phòng bệnh một bầu không khí đầy áp lực bao trùm, Diệp Thiếu Cảnh nghiêng đầu nhìn Cẩm Đường, lại quay đầu nhìn Trác Thích Nghiễn, phát hiện hắn đang dùng ánh mắt tràn ngập địch ý híp mắt nhìn Cẩm Đường. Cẩm Đường cũng ác ý nhìn lại Trác Thích Nghiễn, hai người cứ thế giằng co lườm nhau, thân thể Cẩm Đường từ từ cứng ngắc, không nói gì mà buông tay Diệp Thiếu Cảnh, thấp giọng cùng cậu nói: “Cậu nghỉ ngơi trước đi, tôi ra ngoài một chút!”
Diệp Thiếu Cảnh biết Cẩm Đường nhiều việc phải đi cũng không ngăn cản, lần thứ hai ngẩng đầu nhìn Trác Thích Nghiễn, do dự một chút nói: “Hôm qua cám ơn anh, lại làm phiền anh chiếu cô tôi một đêm.”
“Em thật sự nghĩ muốn cảm ơn?” Trác Thích Nghiễn chăm chú nhìn Diệp Thích Nghiễn, trong mắt tràn ngập dục vọng không thèm che dấu: “Nếu muốn cảm ơn tôi, không chỉ dùng miệng nói là được.”
Diệp Thiếu Cảnh nhíu chặt đôi lông mày: “Tôi có tài cán gì có thể giúp được anh chứ?”
“Mặc kệ tôi đối với em có ý gì cũng không được trốn tránh tôi.” Ánh mắt hắn lóe sáng nhìn cậu không rời: “Em không cần sợ hãi, trừ khi được em cho phép, tôi sẽ không làm ra hành vi thất lễ gì.”
Diệp Thiếu Cảnh sửng sốt, không nghĩ tới Trác Thích Nghiễn sẽ đề xuất yêu cầu như vậy, quá bất ngờ, cậu còn tưởng hắn sẽ bắt mình làm cái gì, không nghĩ tới chỉ là không được tránh hắn, không tránh chắc sẽ có dây dưa không rõ ràng, nhưng mà hắn lại nói sẽ không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-van-nho-nha/3261615/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.