Tình ý mông lung,quan hệ ám muội, muốn ngừng nhưng không thể từ bỏ, muốn xa cách nhưnglại nhớ, muốn tránh nhưng lại không thể… Tâm tình phức tạp, mâu thuẫntựa như những sợi dây thừng quấn thật chặt lấy Tô Tích Nhân, càng giãydụa càng vô lực, nét đau thương nhàn nhạt ánh lên trong thu mâu sángngời, mâu quang mờ mịt, vẻ bất lực hiện rõ trên khuôn mặt thanh tú, lúmđồng tiền đơn thuần không còn nhìn thấy nữa. Yêu, thì ra là phức tạp như vậy, tình, đâu phải chỉ một chữ khổ là có thể buông đâu?
Ánh mắt lơ đãng nhìn sang gương mặt tuấn tú tối sầm hờ hững, khóe miệng nhếchnhẹ, khổ sở một lần nữa tràn đầy trong lòng. Hắn quả nhiên tức giận, tức giận vì nàng là một tiêu vật không nghe lời trở thành gánh nặng của hắn sao? Tình cảnh phức tạp, tâm tình mâu thuẫn kéo lấy nàng, những ngàyqua nàng từng rất muốn rời đi, nhưng rời khỏi hắn, nàng và Phỉ Thúy hainữ nhân thân cô thế yếu làm sao có thể bình yên tới Tô Châu? Không thểrời khỏi, lại tránh không được, chuyện duy nhất có thể làm chỉ là cứchịu đựng như vậy đi, cho đến khi tới được Tô Châu, hoặc là cho đến khiđau lòng không thể chịu được nữa thì thôi.
Rèm mi cong cong rũ xuống, che đi bi thương trong đáy mắt, Tô Tích Nhân bước từng bước chậm chạp đi tới đoàn người Đan Ty Tuấn.
Đan Ty Tuấn nhìn thấy bóng dáng Tô Tích Nhân, ban đầu rất vui. Đột nhiênnàng cùng nam nhân kia một màn ôm nhau làm cho bao nhiêu tâm tình vui vẻ trở nên ảm đạm, nàng có lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-thon-nuong-tu/115867/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.