Nàng đang trốn hắn.
Đan Ty Tuấn nhìn Tô Tích Nhân cố ý giữ một khoảng cách với mình, lĩnh ngộra một sự thật như vậy. Song sự thật này lại làm cho hắn vạn phần khóhiểu, vạn phần kinh ngạc. Rốt cuộc là tại sao? Xảy ra chuyện gì mà mìnhkhông biết sao? Hay là mình trong lúc vô tình đã đắc tội nàng? Tại saohôm qua nàng còn lặng lẽ nhìn trộm mình, còn vì ánh mắt chăm chú củamình đối với nàng mà xấu hổ đỏ mặt, hôm nay lại thay đổi hoàn toàn,chẳng những ánh mắt tránh né mình, còn cố ý duy trì một khoảng cách,giống như hắn là người mắc bệnh dịch có thể lây lan vậy.
Rốt cuộc đang giở trò quỷ gì?
Đầy một bụng nghi ngờ không được giải đáp, tính tình nóng nảy của Đan TyTuấn lại muốn phát tác. Không để ý thì không để ý, Tô Tích Nhân nàng xem bản thân mình là mỹ nữ Tây Thi nghiêng nước nghiêng thành, hay là HằngNga tiên tử cung Quảng Nguyệt chắc? Nghĩ xem, Đan Ty Tuấn hắn anh tuấntiêu sái, khí vũ hiên ngang, phong lưu không ai sánh bằng, gia thế lạitốt, có văn có võ, hàng vạn hàng nghìn ưu điểm tập hợp lại trên ngườihắn, lại bị người ta làm lơ không có lý do, muốn hắn làm sao hiểu đượcđây. Hắn ngẩng đầu lên, không thể nghĩ ra ai là kẻ “đầu sỏ” làm nàngsinh hờn dỗi.
Gương mặt Đan Ty Tuấn tối sầm lại, đầy bụng tứcgiận không được phát tiết, gương mặt dữ tợn tựa như sứ giả ác ma tới câu hồn, cả người mãnh liệt tản ra ý “không muốn chết thì đừng đến gần”,chẳng những khiến cho người trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-thon-nuong-tu/115865/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.