Chương 3:
Trên cao đình lúc này chỉ còn lại Giang Phong Hạc.
Hắn phe phẩy quạt, tiến lại gần:
“Hôn phu của cô nương rất được hoan nghênh nha. Vị tướng quân trẻ tuổi nhất Đại Chiêu, tiền đồ vô lượng. Gả cho hắn, ít nhất cũng là mệnh phụ tam phẩm. Sau hôm nay, e rằng cả kinh thành đều sẽ ngưỡng mộ Ôn cô nương rồi?”
“Một nữ nhân dám theo đuổi tình yêu, cuối cùng cũng nếm được quả ngọt.”
Giễu cợt.
Một cơn run rẩy quét qua toàn thân ta.
Ta siết chặt móng tay vào lòng bàn tay, mới miễn cưỡng đè được sát ý đang cuộn trào trong mắt.
Ta phải luôn nhắc mình hết lần này đến lần khác: giờ vẫn chưa phải lúc, thêm nữa ta cũng không phải đối thủ của hắn.
Song đao ta học đuọc quá hời hợt, nhưng y thuật của ta là gia truyền nên ta có ý thuật rất tốt.
Ta nâng chén rượu lên, vô cùng khéo léo mà rắc vào trong một ít bột thuốc.
Rồi giơ chén, định kính Giang Phong Hạc:
“Giang đại nhân chẳng phải muốn xin một chén rượu mừng sao? Cũng không cần phiền ngươi đến trước mặt phụ thân ta, bây giờ ta liền kính ngươi ngay tại đây.”
Hắn không dám nhận.
Ta liền kính thẳng cho hắn.
Giang gia và Mục gia trước kia vốn là thế giao.
Sau khi Mục phụ qua đời, hai nhà thì vì những nguyên do không ai biết mà trở mặt, nghe nói còn nhiều lần làm khó Mục Trực Tùng.
Ta vì đã đem lòng yêu thương Mục Trực Tùng, nên đối với Giang Phong Hạc từ trước tới nay chưa từng có sắc mặt tốt.
Thậm chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-thanh-dao/5081857/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.