Tang Tửu vừa dứt lời, trái tim Ôn Quý Từ bỗng nhói đau.
Cô mãi mãi cũng không có được anh ấy.
Anh, cũng là cô.
Ôn Quý Từ nhắm mắt, môi anh rất lạnh, hệt như mất đi tất cả nhiệt độ.
Một câu ngắn ngủi nhưng lại tựa như vạch trần tất cả bí mật trong đáy lòng anh.
Với anh mà nói, Tang Tửu là cây anh túc mê hoặc linh hồn, anh cam tâm tình nguyện lún vào từng ảo mộng do cô tạo ra.
Nhưng anh cẩn thận là thế mà lại chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có một ngày, những tham luyến và cố chấp của anh trở thành lưỡi dao sắc nhọn làm tổn thương cô.
Anh luôn giấu kín, né tránh, bằng lòng bị giam mãi mãi trong góc trời không có ban ngày này, hèn mọn và cẩn thận dè dặt giấu đi tất cả những bất kham.
Nhưng dù cho có bất kham thế nào đi chăng nữa thì anh cũng đã mê muội trong sự thân mật nhỏ bé này, không thể nào tự thoát ra được.
Anh hoàn toàn không ngờ, kiêu ngạo như anh cũng có một ngày trở nên nhút nhát và hèn yếu thế này, anh sắp không nhận ra bản thân nữa rồi.
Thậm chí anh còn không dám tưởng tượng, nếu có một ngày tâm tư của anh phơi bày hoàn toàn trước mặt cô thì cô sẽ nghĩ về anh thế nào?
Đáp án của cô, thái độ của cô, thậm chí một từ mà cô nói thôi cũng có thể dễ dàng bóp nát tất cả ảo tưởng của anh.
Lúc này bên tai Ôn Quý Từ vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-nhu-luan-ham/2640898/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.