Trường hợp này Diệp Phi vẫn có thể ứng phó, ba nàng từng đưa nàng đi gặp nhiều bạn bè và đối tác làm ăn, khách đến nhà, nàng cũng có thể làm một đứa con gái ngoan ngoãn. 
Hiện giờ cũng gần giống vậy, chỉ khác là cô con gái ngoan ngoãn trở thành cô vợ dịu hiền. 
Sau khi người bên cạnh Diệc Thanh khen Diệp Phi, Diệp Phi cười nhẹ, nói: "Cám ơn." 
Người đàn ông còn nói: "Chào cô, tôi là Hứa Thành." 
Hắn đưa tay phải ra, đầu tiên là bắt tay với Tả Lộ Dư, sau đó lịch sự bắt tay với Diệp Phi. 
Diệp Phi cũng bắt tay, sau đó buông tay ra ngay. 
Trông Tả Lộ Dư có vẻ không vui lắm, ý tứ sâu xa khó hiểu liếc nhìn Diệc Thanh, Diệc Thanh bị nhìn có hơi xấu hổ. Diệp Phi nhìn nụ cười trên khuôn mặt của Hứa Thành cùng với dáng vẻ cúi đầu khom lưng, trong bụng đoán được phân nửa. 
"Vào ngồi đi chứ." Diệp Phi mở miệng. 
Lúc này mọi người mới bước vào, ngồi lên sô pha. 
Tả Lộ Dư bắt đầu nghiêm túc khi mang kính vào, Diệc Thanh đưa một chiếc usb cho Tả Lộ Dư, cô cắm vào máy tính, Hứa Thành lập tức lấy tài liệu trong túi hồ sơ ra. 
Diệp Phi ở bên cạnh khéo léo pha trà, trong phòng khách lúc này ngoại trừ tiếng dụng cụ pha trà va chạm vào nhau không còn bất kì âm thanh nào khác. 
Diệc Thanh hơi bối rối, nhưng cô nghĩ vẻ mặt vừa rồi của Tả Lộ Dư cũng không phải rất tệ, cô thấy thoải mái hơn, cô và Hứa Thành liếc nhau, lại nhìn về phía Tả 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-luong/1423629/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.