Ngày hôm ấy trước khi chia tay, tôi và Ngô Thừa Thừa bước dạo trong sân trường đại học.
Nắng chiều ấm áp hòa tan tuyết. Có sinh viên tan học, tốp năm tốp ba cười đùa rời khỏi tòa nhà dạy.
Cậu ấy nhìn theo, nói: “Cậu có thấy bọn mình giống sinh viên không?”
Tôi mặt dày trả lời: “Giống.”
Ngô Thừa Thừa nghe thế thì khoái lắm, cảm thán: “Hồi bé thích giả làm sinh viên, bây giờ vẫn thích giả làm sinh viên, thời gian trôi nhanh quá. Lần cuối khi đi trên con đường này là lúc Lý Miễn vào cấp 3, độc mồm độc miệng, mà bây giờ đã cầu hôn rồi, còn cảm động đến vậy, chậc… có tiền đồ lắm.”
“Ha ha, sao cậu không nói trước mặt cậu ấy đi.”
“Thôi, tớ thấy giờ cậu ta chững chạc lắm.”
“Cũng đã 26 tuổi rồi mà…”
Tôi thở dài, bỗng nhác thấy một xe bán khoai lang nướng bên đường, hai đứa xúm quanh lò than, vừa ăn vừa nói chuyện.
“Các cậu định bao giờ kết hôn?” Cậu ấy hỏi.
“Không nhanh thế đâu, chí ít cũng phải bảo vệ luận văn xong, nhận được bằng tốt nghiệp rồi tìm việc đã.”
“Sắp tìm việc rồi à?”
“Ừ, bữa giờ viết luận văn khổ không thể tả. Học không vào, không muốn học nữa, hơn nữa Lý Miễn cũng đã đi làm lâu rồi, tớ không muốn tiếp tục ở trường.”
Ngô Thừa Thừa gật đầu, lại hứng chí nói: “Này tớ bảo, hai người các cậu kết hôn nhanh lên, như thế tớ có thể làm phù dâu, thêm Ngụy Tiêu nữa là hai phù dâu.”
Cậu cụp ngón tay đếm: “Tiếp nào, Từ Chi Dương chắc không sớm đâu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-lai-chuyen-xua/1092746/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.