rời khỏi bệnh viện tôi quay lại khách sạn Tân Sinh. Vừa xuống xe ánh mắt tôi va phải 1 người đàn ông cao gầy mặc trên mình áo sơ mi đen quần tay đen da dẻ trắng trẻo khí chất toát ra 2 từ 'cấm dục' trong rất đẹp trai đang dựa người vào cây cột gần sảnh ra vào, lười tiếng nhả từng làn khói trắng.
"sao anh lại ở đây?"
tôi đi đến gần lên tiếng hỏi. Thấy là tôi đến anh dập ngay điếu thuốc trên tay, anh biết tôi không thích mùi thuốc lá.
"quay lại rồi"
"ừm..."
"..."
"trả lời đi, sao anh lại ở đây"
"giúp em xử lí rác"
tôi đưa mắt nhìn lên phía trên tầng kia rồi lại anh chóng hong nói
"vậy sao?"
"ừm"
trả nhìn tôi gật đầu trả lời trong ánh mắt có phần ôn nhu
"..."
bỗng có 1 người đi đến kinh cẩn nói
"Hắc gia, đã sắp xếp xong"
"ừm... ở đây không còn việc của cậu nữa, cậu đi trước đi"
"vâng"
anh nói chuyện với người đó xong lại nhìn sang tôi, hỏi
"đói chưa?"
tôi gật đầu nhìn anh cười, anh hiểu ý dẫn tôi đến xe mình mở cửa ghế lái phụ để tôi ngồi vào trong. Ngồi trên ghế lái phụ tôi nhìn anh lái xe không khỏi nhớ về quá khứ của cả 2 mà không ngừng cảm thán
Nhìn qua tôi và anh chả có chút liên quan gì với nhau nhưng ẩn xâu bên trong đó lại hoàn toàn khác.
Nhớ lại năm đó tôi 10 tuổi, sau 2 năm anh trai rời khỏi Ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-lac-van-khuc/3649553/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.