anh trai đi ra ngoài trước, tôi đi ra phía sau. 2 tay 2 bên còn cầm theo 2 miếng dưa lưới, 1 miếng đưa tới trước mặt anh nói
"ăn đi, anh còn chưa ăn trái cây"
anh trai nhìn tôi vừa nhai nhóp nhép 2 má phòng lên vừa nói. Anh cười nhận lấy dưa tôi đưa cắn từng miếng. Xong cả 2 quay lưng sánh bước đi cùng nhau.
Vì show này quay chủ ý là Ôn Tiêu, chúng tôi là khách mời của cậu ấy nên bên ekip không cho người đi theo quay lại. Họ ở lại quay Ôn Tiêu trong nhà
....
thấy dưa đã ăn hết mà anh trai vẫn chưa nói gì, tôi lên tiếng phá vỡ bầu không khí im lặng
"anh trai có chuyện gì muốn nói sao?"
trải qua nhiều năm như vậy nhưng tôi vẫn chưa từng thay đổi cách xưng hô, vẫn luôn gọi anh 2 tiếng ' anh trai' như cái cách lần đầu tôi mở miệng nói chuyện. Anh nhìn tôi đâm chiêu rồi lên tiếng hỏi
" Lạc Lạc, em từng nghĩ đến việc đổi cách xưng hô không?"
"tại sao phải đổi, em thấy như vậy rất tốt mà. Anh là anh trai, em là em gái. Không phải như vậy rất rõ ràng sao?"
"..."
"em gọi anh như vậy cũng không sợ bên ngoại dị nghị, cũng không sợ anh trai sẽ không kiếm được vợ"
"em muốn anh lấy người khác vậy sao?"
"anh nói như vậy là không đúng rồi"
"..."
"không phải là em muốn mà đó là việc hiển nhiên. Là trách nhiệm anh cần phải thực hiện bản thân với gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-lac-van-khuc/3648495/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.