Buổi tối
phòng tôi
Ôn Tiêu dựa người vào thành cửa, vòng tay nhìn tồi vào trong phòng nói
"chị, chị ra ngoài sao?"
tôi mặc 1 bộ đàm dạ hội màu đen dài khống tính là quá hở hang, quay lưng nhờ cậu kéo 1 đoạn khóa kéo cuối cùng
"ừm, kéo giúp chị"
"...."
"cảm ơn"
cậu nhìn tôi trang điểm mặt mày có chút lo sợ, hỏi
"ai đưa chị đi?"
"là Tô Hạo, chút nữa khoảnh 8r,9h em lái xe đến đón chị"
"được ạ"
"địa chỉ lát chị sẽ gửi"
"..."
điện thoại trên bàn reo lên, tôi thuận tay nhắc máy bật loa ngoài
"xuống đi"
"được"
nói rồi tôi tắt máy lấy thiệp mời trước đó cầm theo điện thoại xuống nhà. Ôn Tiêu nhìn thấy tôi xuống đến cầu thang, bản thân lại thuận chân đi đến bên cửa mở ra đi ra ban công phòng tôi nhìn xuống người đợi dưới nhà.
là Tô Hạo, anh ấy mang trên mình 1 bộ vét màu đen trong rất lịch thiệp, nó vừa hay trùng màu với chiếc váy dạ hội tôi đang mang, nhìn trong không khác gì 1 cặp đôi.
Tô Hạo nhìn lên tầng thấy Ôn Tiêu, giơ tay lên chào. Đợi đến khi tôi xuống cậu lịch sự mở cửa ghế sau cho tôi vào. Sau khi cả 2 ổn định chỗ ngồi xe khỏi động rời đi.
nhìn thấy chiếc xe rời đi, Ôn Tiêu chỉ biết lắc đầu thở dài nhìn lên bầu trời đầy sao mà nói
"hỡi thế gian tình là gì?"
nhìn thấy cậu như vậy, cách 1 chiếc máy quay nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-lac-van-khuc/3648493/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.