Buổi tối Ôn Kiều lại giao Bình An cho Tống Thời Ngộ, sau đó đến cửa hàng của mình.
Hôm nay là thứ hai, chưa đến tám giờ tối, trong cửa hàng có năm bàn có khách, lại thêm cô gái phỏng vấn hồi chiều giờ cũng đi làm nên cửa hàng vẫn đang trong trạng thái rảnh rỗi.
Ôn Kiều không lập tức nổi giận khi vừa vào cửa hàng mà im lặng đứng một chỗ, bắt đầu quan sát các nhân viên trong quán.
Bình thường cô không để ý, bây giờ mới phát hiện hình như trông Trần San San có vẻ ăn diện hơn hẳn, quần áo trên người cô ta toàn là quần áo mới mà trước kia chưa thấy bao giờ, thậm chí cô ta còn có di động mới.
“San San, em đổi di động mới hả?” Ôn Kiều giả vờ như vô tình hỏi.
Trần San San ngẩn ra, ánh mắt cũng lập lòe né tránh có vẻ rất mất tự nhiên: “Đúng thế, cái di động cũ của em bị rơi vỡ rồi nên em đổi cái mới.”
Ôn Kiều chỉ gật đầu.
Trần San San bỗng nhiên bổ sung thêm một câu: “Em mua trả góp.”
Ôn Kiều chỉ khẽ mỉm cười chứ không nói một lời.
Chờ đến khi Ôn Kiều gọi Ôn Hoa ra đằng sau, Trần San San mới hơi hoảng hốt. Lúc dọn bàn, cô ta hỏi Chu Mẫn: “Chị Ôn Kiều có nói gì với cậu không?”
Chu Mẫn khó hiểu nhìn cô ta: “Không nói gì hết. Sao vậy?”
“Không có việc gì.” Mặc dù nói như vậy nhưng động tác trên tay Trần San San lại rất chậm chạp, nhìn ra đằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-kieu-nga-vao-long-toi/3540199/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.