Ôn Kiều kể sơ lược lại những gì mình đã gặp trong mấy năm qua chỉ bằng vài câu nói, sau đó bèn chuyển đề tài đến mọi người, bắt đầu ngồi nghe họ trò chuyện.
Cô vừa ngồi nghe mọi người tán gẫu vừa ăn quà vặt trên bàn. Cuộc sống của Lê Tư Ý và Diêu Tông dường như là một thế giới hoàn toàn xa lạ với cô nhưng cô vẫn chăm chú lắng nghe, say sưa ăn vặt, khi nào khát nước thì hớp một ngụm rượu. Rượu này càng uống càng nghiện, vị rượu mát lạnh xen lẫn vị cay cay, dễ uống hơn bia nhiều.
Trong lúc không để ý, cô đã uống cạn mấy ly.
"Tối nay em ăn chưa no sao? Em có muốn anh gọi thêm món khác cho em không?" Tống Thời Ngộ bỗng nhiên áp sát cô và hỏi.
Bấy giờ Ôn Kiều mới nhận ra lúc này mình đã ăn hết sáu đ ĩa đồ ăn vặt trên bàn, cô bèn xấu hổ: "Không cần đâu, tôi không thấy đói."
Dứt lời, cô bưng ly rượu lên uống để ngấm giọng.
Tối nay cô đã ăn no lắm rồi nên không thấy đói bụng, có điều vì không điều khiển nổi tay mình và bình thường ít khi ăn vặt nên giờ cô mới thèm ăn như thế.
Ôn Kiều nói: "Tôi vào nhà vệ sinh chút nhé."
Thế nhưng cô vừa đứng dậy thì đã thấy hoa mắt chóng mặt, như thể lúc này chất cồn trong người mới bắt đầu phát huy tác dụng khi cô đứng lên. Cô loạng choạng suýt ngã, may mà Tống Thời Ngộ kịp thời nắm tay cô và đỡ cô lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-kieu-nga-vao-long-toi/3540110/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.