“Hai người các cậu trốn ở đây làm cái gì vậy?” Lê Tư Ý từ cầu thang đi vòng qua, thấy Tống Thời Ngộ và Ôn Kiều còn đang đứng ở đấy, hai người họ đang nói chuyện gì đó, thấy cô ấy đi tới thì đều tạm thời dừng lại.
Ban đầu Lê Tư Ý lo lắng bọn họ sẽ cãi nhau cho nên mới xuống dưới nhìn xem nhưng bây giờ cô ấy nhận ra có vẻ họ đã làm hòa với nhau rồi, vì thế bèn nói với hai người: “Đi lên đi, hiếm khi Kiều Kiều rảnh rỗi, chúng ta cùng nhau ngồi một lát nhé.”
Tống Thời Ngộ quay đầu nhìn Ôn Kiều, rõ ràng anh rất coi trọng ý kiến của cô.
Ôn Kiều thấy vẻ mặt tha thiết chờ mong của Lê Tư Ý, không muốn khiến cho cô ấy buồn, vì thế cô gật đầu nói: “Được.”
Tống Thời Ngộ nhìn về phía Lê Tư Ý, khóe miệng cong lên, tỏ ý khen ngợi.
Lê Tư Ý nhướng mày tỏ vẻ đắc ý nhìn về phía anh, biết ý rời đi trước: “Các cậu lên trước đi, tớ xuống quầy lễ tân một chút.”
“Đi thôi.” Tống Thời Ngộ nói xong thì vô cùng tự nhiên nắm lấy tay của Ôn Kiều dẫn cô đi về phía trước.
Ôn Kiều nhìn chằm chằm bàn tay đang nắm chặt tay mình của anh, trong lòng lắc lư giãy dụa dữ dội, cuối cùng giống như cam chịu số phận, cô mặc kệ anh nắm tay mình dẫn lên lầu.
Diêu Tông nhìn hai người họ nắm tay đi lên thì vô cùng kinh ngạc, trong miệng vẫn còn một ngụm rượu, nuốt không được phun
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-kieu-nga-vao-long-toi/3540109/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.