Bỗng một suy nghĩ lóe lên trong đầu Triệu Long Phi, anh ta ngờ rằng nếu mình thốt ra một câu vớ vẩn nào nữa thì hôm nay sẽ không được toàn thân ra khỏi căn phòng này.
“Đẹp, đẹp, cô vợ nhỏ của cậu đẹp nhất được chưa?” Triệu Long Phi nói xong thì không khỏi rùng mình: “Xì… ghê quá đi.”
Dù có thế nào thì người giơ bảng cũng được chốt rồi.
Vào ngày hội thể thao của trường, Ôn Kiều cầm biển hiệu lớp 256 đi phía trước.
Tống Thời Ngộ ngồi ở khu vực lớp, con mắt không dõi theo đội ngũ lớp mình mà tìm hàng đợi của lớp Ôn Kiều rồi nhanh chóng nhìn thấy cô đứng trong một hàng dài.
Cô mặc đồng phục, tóc dài ngang vai không để mái để lộ vầng trán mịn màng và khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn, tay cầm tấm biển, lưng đứng thẳng và rất có khí thế.
Triệu Long Phi ngồi ở cạnh Tống Thời Ngộ, anh ta cũng nhìn thấy Ôn Kiều, không khỏi nói: “Nhìn cô vợ nhỏ của cậu đi, chậc chậc, khí phách uy nghiêm thế kia không biết còn tưởng rằng cô ấy định đi đánh nhau đấy.”
Tống Thời Ngộ bật cười, lần đầu công nhận Triệu Long Phi miêu tả rất chính xác.
Ôn Kiều cảm thấy như tất cả mọi người đều đang nhìn mình, càng thế cô càng mất tự nhiên, eo ưỡn thẳng hơn nữa.
Chỗ các thầy cô giáo cũng đang trò chuyện với nhau.
“Ơ kìa thầy Chu, sao lớp thầy lại để cô bé tên Ôn Kiều cầm bảng thế kia, còn cái bạn nữ xinh xắn kia đâu rồi?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-kieu-nga-vao-long-toi/3447400/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.