Ôn Kiều phản ứng cực nhanh.
Tại sao bây giờ cô vẫn còn muốn nhìn sắc mặt của Tống Thời Ngộ cơ chứ? Tất cả là do cô đã quen làm tay sai của anh quá lâu nên đến tận bây giờ vẫn còn một chút phản xạ có điều kiện đây mà.
Trong lòng Ôn Kiều lẳng lặng khinh bỉ chính mình một phen, sau đó tự tin thở ra một nửa hơi thở nhẹ nhõm còn lại rồi tiếp tục đứng thẳng lưng.
Mọi người liên tục ra vào thang máy nên tốc độ đi xuống cực kỳ chậm chạp.
Để tránh tình trạng khó xử, Ôn Kiều vẫn luôn cúi đầu và cầm điện thoại di động để trả lời Tiểu Hoa trên WeChat, giả vờ như thể người bên cạnh mình không hề tồn tại.
Đợi đến khi Ôn Kiều phát hiện ra thì chất liệu trên bộ âu phục cao cấp của Tống Thời Ngộ đã cọ vào cánh tay cô rồi. Ôn Kiều bất giác ngẩng đầu lên thì mới nhận ra: Chẳng biết tự khi nào, Tống Thời Ngộ - người vừa rồi rõ ràng còn cách cô một khoảng bằng hai bàn tay – bây giờ lại kề sát cô rồi.
Ôn Kiều lại nhìn về phía trước, trong thang máy chỉ có tổng cộng sáu bảy người mà thôi, và họ đều đang đứng thưa thớt.
Ôn Kiều lại lén nhìn về phía Tống Thời Ngộ cho dù cô đang kìm nén những suy nghĩ hoang đường trong đầu mình.
Chắc chắn vừa rồi trong thang máy đã có quá nhiều người nên anh mới có thể dựa sát tới chỗ cô.
Thang máy vừa tới tầng một, Ôn Kiều cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/on-kieu-nga-vao-long-toi/3429593/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.